Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Thông BáoThông Báo  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  Chat  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» tuyển tập phim Taxi
Người vun đắp ước mơ Emptyby zoropro123 10/26/2012, 12:49

» Đôi Cánh - Khởi My ft. Hoàng Rapper
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:46

» Điều Ước Giản Đơn
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:45

» Khó - Nam Cường
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:44

» One Time - Justin Bieber
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:41

» Chờ em trong đêm
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:40

» Yêu Thương Quay Về
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:40

» Vì Sao
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:39

» Cầu vòng sau mưa
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:38

» Phải là anh
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:37

» Lời Chưa Nói
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:37

» Người dưng ngược lối
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:36

» Đổi Thay
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:35

» Không Thở được
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:34

» Sao ta lặng im
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:32

» Ước ao một mình tôi
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:32

» Trở Lại
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:31

» Đa Nghi
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:30

» Gạt Đi Nước Mắt
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:30

» Yêu lại từ đầu
Người vun đắp ước mơ Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:29

Top posters
Gold_Rock_¹²³
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
admin
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
PeKhokNhe
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
boy_stupid_vip
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
rube_tam
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
ga-it
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
nhoxtin1x
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
tea_milk16
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
chiplove@@
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
anhmattroithoidai
Người vun đắp ước mơ I_vote_lcapNgười vun đắp ước mơ I_voting_barNgười vun đắp ước mơ I_vote_rcap 
Most Viewed Topics
One Time - Justin Bieber
Photoshine 3.2 + crack - Lồng khung ảnh theo phong cách của bạn
[Vbagx] Giả lập Gameboy Advance trên Mobile (S60V2 & S60V3)
xếp đầu rồng
Liệu Pháp Nhân Tâm 20/20 tập USLT
Thiên Nhai Hiệp Y (30/30)
Nội quy diễn đàn
Các phần mềm làm phim hoạt hình
Tiểu Sử Ca Sĩ PHẠM TRƯỞNG
tuyển tập phim Taxi
Most active topics
Thiết kế game flash cùng Game Maker 8.0
Khung thống kê bài viết mới
Lời cuối của MyNa !
Điều khiển máy tính từ xa với TeamViewer
Các phần mềm làm phim hoạt hình
Download bộ hình nền “sắc thu”
Những Niềm Vui Nhỏ
Ảnh khỉ đột quí hiếm(Một vài ảnh lớp tui)
Thêm Một Bộ Theme XmaX nữa cho anh em
MyNa chào forum :D
Liên hệ đặt Ads
Clip Hai
Ứng dụng
IDM Yahoo Messenger Winrar
Windows Mediaplayer Klite Unikey
Full Font Foxit Reader Mobipocket
Adobe Flash Player Firefox IE
Google Chrome Opera Safari
Keywords
bàng trang Sóng

Share | 
 

  Người vun đắp ước mơ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
PeKhokNhe
.............................
.............................
PeKhokNhe

Thú nuôi : Snake
Posts : 404
Points : 102703
Thanked : 5
Nữ Gia nhập: : 27/11/2010
Tuổi : 29
Đến từ : Trai' Dat'

Người vun đắp ước mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Người vun đắp ước mơ   Người vun đắp ước mơ Empty12/3/2010, 20:59

Lần đầu tôi gặp cô George là trong một căn phòng nhỏ vốn chỉ dành cho một thầy một trò, nhưng sau đó nhà trường lại đưa cả bốn cậu học trò chúng tôi vào học chung lớp. Trong bốn người thì có ba ngồi xe lăn và một phải chống nạng. Cậu bạn chống nạng thì hầu như mù, còn lại một cậu với một vết thương do đạn bắn vào đầu, một bị loạn dưỡng cơ và một bị bại não.

Tôi chính là người mắc bệnh bại não. Mỗi khi tôi cất tiếng, cô giáo cứ trêu giọng tôi nghe giống như tiếng một con bò đang rống lên gọi bạn. Mỗi người chúng tôi có những nhu cầu về học vấn và tình cảm khác nhau, người thì chuẩn bị vào đại học, người lại chuẩn bị đón nhận cái chết.
Cô giáo tôi trạc 50 tuổi, bé nhỏ, chỉ cao khoảng hơn một,5 m một chút. Tóc cô đã điểm hoa râm và đến cuối năm học tôi thấy trên mái tóc cô đã xuất hiện thêm thật nhiều sợi bạc. Cô có làn da nâu và giọng nói trong trẻo. Cô nói rất nhanh, và trước khi dứt lời không bao giờ cô quên hỏi một câu: "Các em hiểu chứ?"
Buổi học đầu tiên cô vui vẻ chào chúng tôi: "Chào các em. Phòng học nầy hơi chật đối với bốn em, nhưng cô nghĩ chúng ta vẫn học tốt được thôi. Trường học kiểu nầy là trường đầu tiên ở bang Nebraska, vì thế chúng ta là những người tiên phong. Mà những người tiên phong thì luôn phải chấp nhận vài khó khăn. Ở đây đa số các em đều biết nhau rồi, chỉ trừ Bill và David. David, đây là bạn Bill, Bill bị bại não. Lúc em chuyển đến đây thì Bill phải nghỉ học vì khi ấy trường nầy chưa mở lớp cho học sinh trung học. Bill nầy, David đã được thay tim ở Hawai. Bạn ấy bị bệnh loạn dưỡng cơ. Đến ngày 6 tháng 5 nầy David sẽ tròn một9 tuổi. Chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho bạn ấy và mời cả các bạn gái đến khiêu vũ nữa".
Tôi tự hỏi không biết cô có hiểu bệnh loạn dưỡng cơ nghĩa là thế nào không. Tôi biết chắc chắn David không sống được đến ngày sinh nhật tiếp theo của mình. So với những người mắc bệnh nầy thì David đã được ăn mừng tiệc sinh nhật của mình nhiều hơn bất kỳ ai khác. Phổi của David cũng đã nhiễm bệnh, nghĩa là chỉ mỗi việc thở thôi cũng đòi hỏi bạn ấy phải cố gắng hết sức.
Rồi cô giáo mới đầy nhiệt tình và lý tưởng của chúng tôi tiếp lời: "Cô luôn đặt nhiều kỳ vọng vào tất cả các em. Các em hiểu chứ!"
Khi tôi đang phân loại đá để làm bài tập địa lý, cô nhẹ nhàng đến bên tôi, ngồi xuống và thầm thì: "Cô nghe nói em đã theo học vài khóa hàm thụ với trường Nebraska ở Lincoln nhưng trong ba năm vừa rồi không tiến triển được bao nhiêu. Cô biết những khóa học đó rất khó khăn và tốn thời gian, nhưng em đừng lo cô sẽ giúp em. Nhất định đến mùa xuân tới chúng ta sẽ tốt nghiệp trong vinh dự. Nếu em không ngại thì cô sẽ đút cho em ăn trưa nhé? Em có muốn hỏi gì không?"
Tôi nắn nót viết từng chữ trên tấm bảng đeo trên cổ mình: "Em sợ là David không sống đến ngày sinh nhật bạn ấy đâu. Phổi của David yếu quá rồi, mà mùa đông thì khắc nghiệt với tất cả mọi người."
"Cô và em biết điều đó, nhưng David không biết. Mà em muốn có tấm bằng tốt nghiệp đến thế nào thì David cũng muốn có bánh sinh nhật y như vậy." Cô George đã làm đúng lời hứa. Tôi đã hoàn thành bài vở ở các môn học cũ của mình và bắt đầu học những lớp mới với một tốc độ chóng mặt. Nhưng David cứ yếu dần trong suốt kỳ nghỉ lễ. Bạn ấy không dám đi ngủ vì sợ mình sẽ không bao giờ thức dậy nữa. Vì thế cô giáo để bạn ngủ trong lớp và an ủi: "Em đừng lo, bệnh viện ở ngay bên kia đường. Nếu phải đến đó thì chúng ta chỉ mất 5 phút thôi, vì thế lớp học nầy là nơi an toàn nhất đối với em!"
một lần David bi ngạt thở và cô phải xoa bóp ngực cho bạn suốt một buổi chiều. Vừa làm, cô vừa nói với cô y tá đứng bên với bình dưỡng khí: "David đang giúp tôi luyện tập thể lực để chơi tennis. Nếu bác sĩ thấy một phụ nữ cao một mét rưỡi ngoài sân tennis, bắp tay nổi lên thì người đó chính là tôi đấy. Tập luyện thế nầy thật là thích. Cô không ganh tỵ với tôi chứ?"
một hôm khi đang thảo luận về môn lịch sử thế giới của tôi, cô nói: "Khi cô dạy hai bạn kia, cô không thể chăm sóc David được. Em giúp cô trông chừng bạn David được không Bill! Nếu đột nhiên bạn ấy quy xuống, em nhớ báo cho cô biết ngay bằng tiếng bò rống gọi bạn của em nhé? Trông bạn ấy không được khỏe lắm phải không? Nhưng chúng ta sẽ giữ bạn ở trường càng lâu càng tốt. Ít ra thì mẹ David cũng không phải trông nom David khi bạn ấy ở đây. Nếu may mắn chúng ta có thể hoàn thành môn lịch sử nầy vào tháng 3. Môn học nầy khô khan quá, chắc em đã chán lắm rồi, vì chính cô cũng chán nó lắm rồi!"
Thế rồi, cứ mỗi lần thở hổn hển để lấy không khí, David lại nhìn tôi với vẻ biết ơn và xúc động: "Mình không sao đâu, Bill ạ. Mình không sao. Cám ơn cậu đã săn sóc cho mình."
Thật may là chưa bao giờ tôi phải dùng đến tiếng bò rống gọi bạn của mình. Tuy nhiên, những buổi học giúp cô trông chừng David đã giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi dần hiểu được mong muốn được sống của bạn ấy. Nhìn thấy bạn đấu tranh cho từng hơi thở của mình, tôi đột nhiên hiểu ra giá trị và ý nghĩa cuộc sống. Vì thế mỗi khi phải làm bài tập tôi cũng không lười biếng nữa, bởi ít nhất thì tôi cũng được học hành mà không phải lo lắng về từng hơi thở của mình, không phải nơm nớp lo sợ rằng cuộc sống của mình đang bị đe dọa và tính từng giờ. Tôi nghĩ đó chính là bài học mà cô giáo muốn dạy cho tôi.
Ngày một0 tháng 4 là ngày cuối cùng của David ở trường. Đêm ấy bệnh của David trở nặng. David được đưa ngay vào bệnh viện, ở đó có máy trợ tim giúp bạn ấy thở dễ dàng hơn.
Ngày một5 tháng 4 năm một975, tôi định vào bệnh viện thăm David sau giờ học, nhưng sáng hôm ấy tôi thấy một mẩu giấy để cạnh máy đánh chữ của mình với nét chữ quen thuộc của cô: "Tối nay em đừng đến bệnh viện. David đã mất trong giấc ngủ đêm qua. Cô không muốn các em khác biết vì hôm nay trường ta đi xem xiếc và cô nghĩ không nên phá hỏng niềm vui của các bạn. Chúng ta sẽ cùng khóc thương David. Cô George."
Mặc dù cô đã không biến được ước mơ sống đến sinh nhật thứ một9 của David thành sự thực (Chúa biết cô đã cố gắng đến mức nào!), nhưng cô đã biến giấc mơ tốt nghiệp trung học của tôi thành hiện thực.
Khi tôi ngồi trên bục trao bằng vào một buổi tối tháng 5 ấm áp năm một976 và lắng nghe bài hát "Ước mơ không thể thành hiện thực", tôi cảm thấy từng lời bài hát đều như được viết cho người phụ nữ bé nhỏ đang âu yếm và tự hào ngắm tôi nhận bằng tốt nghiệp, bởi vì cô đã dám mơ giấc mơ không thể thành hiện thực, và cô đã biến giấc mơ ấy thành hiện thực.


Chữ kí của PeKhokNhe



Về Đầu Trang Go down
 

Người vun đắp ước mơ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Gọi tên một người...
» Người bạn...
» Người cũ !!!
» 2 người mẹ
» Người đổ rác xóm tôi
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Thùng rác :: Văn hóa ứng xử - Giao tiếp :: Quà tặng cuộc sống-

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất