Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Thông BáoThông Báo  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  Chat  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» tuyển tập phim Taxi
Đường Về Nhà Emptyby zoropro123 10/26/2012, 12:49

» Đôi Cánh - Khởi My ft. Hoàng Rapper
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:46

» Điều Ước Giản Đơn
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:45

» Khó - Nam Cường
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:44

» One Time - Justin Bieber
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:41

» Chờ em trong đêm
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:40

» Yêu Thương Quay Về
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:40

» Vì Sao
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:39

» Cầu vòng sau mưa
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:38

» Phải là anh
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:37

» Lời Chưa Nói
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:37

» Người dưng ngược lối
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:36

» Đổi Thay
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:35

» Không Thở được
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:34

» Sao ta lặng im
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:32

» Ước ao một mình tôi
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:32

» Trở Lại
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:31

» Đa Nghi
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:30

» Gạt Đi Nước Mắt
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:30

» Yêu lại từ đầu
Đường Về Nhà Emptyby PeKhokNhe 7/25/2011, 21:29

Top posters
Gold_Rock_¹²³
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
admin
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
PeKhokNhe
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
boy_stupid_vip
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
rube_tam
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
ga-it
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
nhoxtin1x
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
tea_milk16
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
chiplove@@
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
anhmattroithoidai
Đường Về Nhà I_vote_lcapĐường Về Nhà I_voting_barĐường Về Nhà I_vote_rcap 
Most Viewed Topics
One Time - Justin Bieber
Photoshine 3.2 + crack - Lồng khung ảnh theo phong cách của bạn
[Vbagx] Giả lập Gameboy Advance trên Mobile (S60V2 & S60V3)
Liệu Pháp Nhân Tâm 20/20 tập USLT
xếp đầu rồng
Thiên Nhai Hiệp Y (30/30)
Các phần mềm làm phim hoạt hình
Tiểu Sử Ca Sĩ PHẠM TRƯỞNG
Thiên Sư Chung Quỳ (2009) Mỹ Lệ Truyền Thuyết 40/40 tap
Lode007 XP 2007 v9.5 - Phần mềm hỗ trợ đánh lô đề !
Most active topics
Thiết kế game flash cùng Game Maker 8.0
Điều khiển máy tính từ xa với TeamViewer
Lời cuối của MyNa !
Khung thống kê bài viết mới
Download bộ hình nền “sắc thu”
Các phần mềm làm phim hoạt hình
Ảnh khỉ đột quí hiếm(Một vài ảnh lớp tui)
Thêm Một Bộ Theme XmaX nữa cho anh em
Những Niềm Vui Nhỏ
Hide Folders 2009 3.6.25.627 - Khóa và ẩn thư mục 100% an toàn (kể cả Safe Mode)
Liên hệ đặt Ads
Clip Hai
Ứng dụng
IDM Yahoo Messenger Winrar
Windows Mediaplayer Klite Unikey
Full Font Foxit Reader Mobipocket
Adobe Flash Player Firefox IE
Google Chrome Opera Safari
Keywords
bàng trang Sóng

Share | 
 

  Đường Về Nhà

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
PeKhokNhe
.............................
.............................
PeKhokNhe

Thú nuôi : Snake
Posts : 404
Points : 98583
Thanked : 5
Nữ Gia nhập: : 27/11/2010
Tuổi : 29
Đến từ : Trai' Dat'

Đường Về Nhà Empty
Bài gửiTiêu đề: Đường Về Nhà   Đường Về Nhà Empty12/2/2010, 20:01

Tôi cứ lao tới cửa sổ mỗi khi nghe tiếng 1 cành cây gãy. Và giờ đây, trước ánh sáng của bình minh, sự tàn phá hiện ra rõ rệt. Không 1 cây nào ở khu vực chúng tôi, vùng Kingston, Ontario, còn nguyên vẹn. Cành cây gãy nằm ngổn ngang khắp nơi. Cơn bão tuyết lớn của tháng 1 năm 1998 đã tấn công chúng tôi.
Cả căn nhà chìm trong 1 sự yên lặng kỳ lạ: không 1 tiếng tí tách từ lò sưởi, không 1 tiếng vù vù từ tủ lạnh, không 1 tin nóng hổi nào từ tivi. Tất cả đồng hồ đã chết lặng lúc 10 giờ 49 phút sáng.
Alex và tôi lần mò xung quanh trong tầng hầm với 1 phần bộ đèn chóp, chúng tôi thật khó để tìm cái lò tạm. Chúng tôi cần cà phê – đó là cảm giác quen thuộc của chúng tôi khi 1 ngày mới bắt đầu. Tôi nghe tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, rồi tiếng cửa mở. Doris Lee, người hàng xóm gần chúng tôi, đã bằng cách nào đó xuyên qua được “mê cung” tuyết, rừng và con đường dài đến chỗ chúng tôi. Trông cô ấy thật lo lắng. “Anh có thấy Harold và Prince không?”, Doris hỏi.
Phía sau nhà chúng tôi là cả 1 khu rừng, mỗi sáng chúng tôi đều nhìn Harold chồng của Doris với Prince, chú chó quý báu của anh ấy, kéo nhau dạo chơi thật xa. Prince chạy chậm trong yên lặng và luôn cùng Harold về nhà bình yên. Harold được chẩn đoán bị bệnh suy não nặng vào mùa hè trước. Doris kiên quyết cùng nhau duy trì cuộc sống của họ và thật khó để giữ mọi thứ có thể tồn tại như bình thường. Tuy nhiên, Doris đã không tính trước được cơn bão tuyết trên.
“Ở cầu thang tôi tìm pin cho chiếc radio thì nghe cửa đóng. Harold đã quen với thói quen của anh ấy, tôi không thể nói anh ở lại vì Prince đang ở ngoài”.
Alex vội lấy áo khoác mặc vào và hỏi “Họ đã đi bao lâu rồi?”. Doris lưỡng lự: “Khoảng ba mươi phút. Tôi không muốn anh lo lắng vì Prince thường tìm đúng đường về nhà lắm”.
Alex nhìn tôi. Tôi quay sang Doris và nói, “Chị về đi.Tôi đi tìm cái lò tạm để sưởi ấm. Tôi sẽ mang nó đến chỗ chị, và chúng ta cùng pha cà phê trong khi Alex tìm Harold. Khi về đến nhà họ sẽ uống được nước ấm".
Doris quay về nhà còn Alex chạy băng qua sân về phía khu rừng. Cuối cùng tôi cũng tìm được cái lò và đi qua vùng băng giá, tôi đến nhà Doris an toàn.
Doris và tôi trong nhà bếp của cô ấy. Tôi pha cà phê, nhưng Doris thì không chú ý đến. Cô ta đứng ngắm sao ngoài trời phía trước sân, cũng chẳng hề cầm tách cà phê. Tôi ngồi bên bàn cô ấy, đọc những dòng nghi chép 1 cách kỹ lưỡng về mọi nơi xung quanh nhà bếp - cạnh cái lò, công tắc đèn, ấm nấu nước bằng điện - nhắc nhở Harold đóng tắt, hoặc không cắm điện mọi thứ. Nhiều lời ghi chép ngắn gọn trên cửa tủ lạnh, biểu đồ thói quen hàng ngày của Harold: dẫn chó đi dạo, ăn sáng, tắm rửa. Doris làm mọi thứ có thể để làm cuộc sống Harold thoải mái hơn. Rồi Doris đi về phía bàn và nhỏ nhẹ: "Tôi biết Prince luôn mang anh ấy về nhà".
Tôi muốn nói những lời dỗ dành Doris nhưng tôi cảm thấy không đủ khả năng. Tôi vừa bắt đầu hiểu ra phần chính gánh nặng hàng ngày của Doris. Để thay thế mọi suy nghĩ, chúng tôi luôn ngồi yên lặng. Thời gian vô tận dường như đã qua trước khi tôi nhìn thấy Alex về đến sân. Anh ấy mang con chó yêu dấu của Harold trên cánh tay. Harold đi sau anh, nước mắt như suối trên khuôn mặt.
"Prince bị thương bởi cành cây rơi", Alex giải thích. "Cần 1 vài khăn tắm hoặc chăn. Nó còn sống nhưng đang bị sốc nặng. Nó bị chảy máu vì nhánh cây rơi trúng mắt".
Chúng tôi trùm quanh Prince đầy chăn, và Doris dỗ ngọt Harold trong khi Alex kể chuyện của anh ấy. Đầu tiên anh gọi tên Prince vì anh nghĩ đó là cách dễ nhất để tìm gặp. Anh quay trở lại ngay khi nghe giọng của Harold. Alex nói, "Harold ngồi trên mặt đất dỗ dành Prince. Anh cởi áo khoác và đặt lên mình nó".
Chúng tôi ngồi quanh bàn nhà bếp, bốn người yên lặng, không thể kéo những tư duy của chúng tôi ra khỏi con chó nằm trong góc. Prince thật là 1 người bạn trung thành. Nó đã quan tâm lo lắng cho Harold. Vắng nó, Harold sẽ mất đi sự độc lập của anh. Chúng tôi lo lắng quan sát chồng chăn bao trùm con chó bị thương, lo sợ điều xấu nhất xảy ra. Bất ngờ có 1 sự chuyển động nhỏ.
Alex đặt bàn tay lên vai của Harold. "Nhìn kìa, Harold, Prince đã tỉnh dậy".
Mõm con chó đột ngột từ đống chăn giơ lên. Chúng tôi xem Prince lắc lư ở ngoài và chạy đến quanh bàn. Harold đặt bàn tay run rẩy lên đầu con chó. Prince nhìn chăm chú vào anh mới đôi mắt màu nâu mềm và cái đuôi lắc lư nhiệt thành. Doris thì thầm 1 cách riêng tư "cảm ơn".
Tôi nhìn Alex, cơn bão tuyết và không quên hoạt động đã qua. Cho đến bây giờ chúng tôi không đánh giá Doris và Harold đang cô lập như thế nào, và nỗ lực chống lại bệnh tật của họ vẫn diễn ra ngày từng ngày. Trong chốc lát chúng tôi quyết định sẽ thay đổi tất điều đó. Bắt đầu sau đó, Prince và Doris nhận được hai người trợ lý mới.


Chữ kí của PeKhokNhe



Về Đầu Trang Go down
 

Đường Về Nhà

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Đoạn đường để nhớ
» Game Con Đường Tơ Lụa - Silkroad
» Đẹp kỳ ảo động Thiên Đường
» Cô sinh viên nghèo và đường đến London
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Thùng rác :: Văn hóa ứng xử - Giao tiếp :: Quà tặng cuộc sống-

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất